禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 八 bā 十 shí 一 yī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
孤 gū 身 shēn 云 yún 闲 xián , , 老 lǎo 发 fā 雪 xuě 白 bái 。 。
丛 cóng 林 lín 眼 yǎn 孔 kǒng 清 qīng , , 河 hé 汉 hàn 口 kǒu 门 mén 窄 zhǎi 。 。
应 yìng 时 shí 谁 shuí 外 wài 诸 zhū 缘 yuán , , 转 zhuǎn 处 chù 自 zì 消 xiāo 一 yī 色 sè 。 。
峥 zhēng 嵘 róng 万 wàn 像 xiàng 森 sēn 罗 luó , , 向 xiàng 道 dào 与 yǔ 他 tā 平 píng 出 chū 。 。
禅人并化主写真求赞 其八十一。宋代。释正觉。孤身云闲,老发雪白。 丛林眼孔清,河汉口门窄。 应时谁外诸缘,转处自消一色。 峥嵘万像森罗,向道与他平出。