禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 八 bā 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
赤 chì 肉 ròu 一 yī 团 tuán , , 疏 shū 通 tōng 数 shù 窍 qiào 。 。
惟 wéi 色 sè 惟 wéi 声 shēng , , 乃 nǎi 听 tīng 乃 nǎi 眺 tiào 。 。
不 bù 借 jiè 应 yīng 而 ér 即 jí 真 zhēn , , 不 bù 外 wài 虚 xū 而 ér 常 cháng 照 zhào 。 。
长 zhǎng 时 shí 默 mò 坐 zuò 亡 wáng 世 shì 机 jī , , 万 wàn 里 lǐ 青 qīng 天 tiān 绝 jué 飞 fēi 鸟 niǎo 。 。
谓 wèi 尔 ěr 画 huà 工 gōng , , 那 nà 得 de 其 qí 妙 miào 。 。
禅人并化主写真求赞 其八十九。宋代。释正觉。赤肉一团,疏通数窍。 惟色惟声,乃听乃眺。 不借应而即真,不外虚而常照。 长时默坐亡世机,万里青天绝飞鸟。 谓尔画工,那得其妙。