禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 二 èr 百 bǎi 七 qī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
须 xū 发 fà 垂 chuí 白 bái , , 面 miàn 皮 pí 淡 dàn 黄 huáng 。 。
茶 chá 醒 xǐng 睡 shuì 眼 yǎn , , 饭 fàn 塞 sāi 饥 jī 肠 cháng 。 。
情 qíng 田 tián 闲 xián 自 zì 廓 kuò , , 心 xīn 地 dì 净 jìng 而 ér 光 guāng 。 。
云 yún 敛 liǎn 山 shān 川 chuān 雨 yǔ , , 月 yuè 明 míng 河 hé 汉 hàn 霜 shuāng 。 。
门 mén 门 mén 得 de 用 yòng 亡 wáng 机 jī 械 xiè , , 个 gè 事 shì 十 shí 成 chéng 谁 shuí 覆 fù 藏 cáng 。 。
禅人并化主写真求赞 其二百七。宋代。释正觉。须发垂白,面皮淡黄。 茶醒睡眼,饭塞饥肠。 情田闲自廓,心地净而光。 云敛山川雨,月明河汉霜。 门门得用亡机械,个事十成谁覆藏。