禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 一 yī 百 bǎi 七 qī 十 shí 一 yī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
白 bái 发 fà 寒 hán 岩 yán 雪 xuě , , 青 qīng 眸 móu 古 gǔ 涧 jiàn 秋 qiū 。 。
身 shēn 心 xīn 明 míng 月 yuè 磨 mó 田 tián 地 dì , , 河 hé 汉 hàn 清 qīng 霜 shuāng 洗 xǐ 斗 dòu 牛 niú 。 。
识 shí 金 jīn 鍮 tōu , , 用 yòng 锥 zhuī 钩 gōu , , 万 wàn 化 huà 区 qū 分 fēn 拄 zhǔ 杖 zhàng 头 tóu 。 。
禅人并化主写真求赞 其一百七十一。宋代。释正觉。白发寒岩雪,青眸古涧秋。 身心明月磨田地,河汉清霜洗斗牛。 识金鍮,用锥钩,万化区分拄杖头。