偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 四 sì 十 shí 一 yī 首 shǒu 其 qí 八 bā 十 shí 二 èr - - 释 shì 师 shī 范 fàn
灵 líng 山 shān 山 shān 上 shàng 葛 gé 藤 téng 树 shù , , 引 yǐn 蔓 màn 牵 qiān 枝 zhī 遍 biàn 界 jiè 生 shēng 。 。
惭 cán 愧 kuì 波 bō 旬 xún 推 tuī 倒 dǎo 后 hòu , , 东 dōng 西 xī 有 yǒu 路 lù 与 yú 人 rén 行 xíng 。 。
偈颂一百四十一首 其八十二。宋代。释师范。灵山山上葛藤树,引蔓牵枝遍界生。 惭愧波旬推倒后,东西有路与人行。