禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 二 èr 百 bǎi 六 liù 十 shí 五 wǔ - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
寒 hán 淡 dàn 相 xiāng 依 yī , , 清 qīng 白 bái 住 zhù 持 chí 。 。
秋 qiū 横 héng 两 liǎng 目 mù , , 雪 xuě 覆 fù 双 shuāng 眉 méi 。 。
老 lǎo 兔 tù 推 tuī 月 yuè 河 hé 汉 hàn 阔 kuò , , 宾 bīn 雁 yàn 没 méi 烟 yān 星 xīng 斗 dǒu 垂 chuí 。 。
穷 qióng 通 tōng 有 yǒu 自 zì , , 机 jī 用 yòng 输 shū 谁 shuí 。 。
消 xiāo 得 de 而 ér 今 jīn 一 yī 瞬 shùn , , 不 bù 须 xū 别 bié 唤 huàn 沙 shā 弥 mí 。 。
禅人并化主写真求赞 其二百六十五。宋代。释正觉。寒淡相依,清白住持。 秋横两目,雪覆双眉。 老兔推月河汉阔,宾雁没烟星斗垂。 穷通有自,机用输谁。 消得而今一瞬,不须别唤沙弥。