禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 二 èr 百 bǎi 六 liù 十 shí 七 qī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
妙 miào 出 chū 名 míng 象 xiàng , , 非 fēi 心 xīn 非 fēi 相 xiāng 。 。
混 hùn 融 róng 古 gǔ 今 jīn , , 是 shì 相 xiāng 是 shì 心 xīn 。 。
发 fā 白 bái 晓 xiǎo 霜 shuāng 厚 hòu , , 眼 yǎn 寒 hán 秋 qiū 水 shuǐ 深 shēn 。 。
寄 jì 语 yǔ 山 shān 形 xíng 拄 zhǔ 杖 zhàng 子 zǐ , , 大 dà 家 jiā 相 xiāng 伴 bàn 做 zuò 丛 cóng 林 lín 。 。
禅人并化主写真求赞 其二百六十七。宋代。释正觉。妙出名象,非心非相。 混融古今,是相是心。 发白晓霜厚,眼寒秋水深。 寄语山形拄杖子,大家相伴做丛林。