雪 xuě 中 zhōng 夜 yè 吟 yín - - 释 shì 永 yǒng 颐 yí
乱 luàn 书 shū 尘 chén 席 xí 散 sàn 清 qīng 辉 huī , , 竹 zhú 院 yuàn 香 xiāng 凝 níng 宿 sù 火 huǒ 微 wēi 。 。
客 kè 去 qù 藓 xiǎn 阶 jiē 黏 nián 冻 dòng 屐 jī , , 鸟 niǎo 迷 mí 庭 tíng 树 shù 入 rù 寒 hán 扉 fēi 。 。
重 zhòng 阴 yīn 覆 fù 野 yě 春 chūn 耕 gēng 阔 kuò , , 列 liè 炬 jù 明 míng 山 shān 夜 yè 猎 liè 归 guī 。 。
灯 dēng 下 xià 老 lǎo 翁 wēng 吟 yín 复 fù 听 tīng , , 断 duàn 崖 yá 冰 bīng 折 zhé 碎 suì 声 shēng 稀 xī 。 。
雪中夜吟。宋代。释永颐。乱书尘席散清辉,竹院香凝宿火微。 客去藓阶黏冻屐,鸟迷庭树入寒扉。 重阴覆野春耕阔,列炬明山夜猎归。 灯下老翁吟复听,断崖冰折碎声稀。