入 rù 山 shān 亭 tíng - - 释 shì 鉴 jiàn
荒 huāng 芜 wú 行 xíng 尽 jǐn 处 chù , , 幽 yōu 亭 tíng 聊 liáo 暂 zàn 止 zhǐ 。 。
带 dài 雨 yǔ 策 cè 孤 gū 筇 qióng , , 登 dēng 高 gāo 从 cóng 此 cǐ 始 shǐ 。 。
入山亭。宋代。释鉴。荒芜行尽处,幽亭聊暂止。 带雨策孤筇,登高从此始。