登 dēng 黄 huáng 华 huà 山 shān 和 hé 姚 yáo 敏 mǐn 仲 zhòng - - 马 mǎ 霳 lóng
城 chéng 中 zhōng 独 dú 耸 sǒng 高 gāo 山 shān 胜 shèng , , 到 dào 此 cǐ 方 fāng 闻 wén 鸟 niǎo 雀 què 喧 xuān 。 。
一 yī 片 piàn 绿 lǜ 云 yún 铺 pù 雉 zhì 堞 dié , , 双 shuāng 流 liú 白 bái 练 liàn 绕 rào 江 jiāng 村 cūn 。 。
亭 tíng 临 lín 小 xiǎo 市 shì 初 chū 通 tōng 路 lù , , 屋 wū 对 duì 深 shēn 林 lín 未 wèi 有 yǒu 门 mén 。 。
险 xiǎn 阻 zǔ 听 tīng 君 jūn 谈 tán 铁 tiě 岭 lǐng , , 未 wèi 曾 zēng 攀 pān 陟 zhì 已 yǐ 消 xiāo 魂 hún 。 。
登黄华山和姚敏仲。清代。马霳。城中独耸高山胜,到此方闻鸟雀喧。 一片绿云铺雉堞,双流白练绕江村。 亭临小市初通路,屋对深林未有门。 险阻听君谈铁岭,未曾攀陟已消魂。