次 cì 徐 xú 相 xiàng 公 gōng 韵 yùn 十 shí 首 shǒu 其 qí 四 sì 少 shǎo 马 mǎ - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
龙 lóng 堪 kān 斗 dòu 健 jiàn 铁 tiě 为 wèi 鞍 ān , , 频 pín 载 zài 将 jiāng 军 jūn 战 zhàn 得 dé 官 guān 。 。
逐 zhú 北 běi 蹄 tí 奔 bēn 胡 hú 雪 xuě 滑 huá , , 嘶 sī 边 biān 鬣 liè 耸 sǒng 朔 shuò 风 fēng 寒 hán 。 。
金 jīn 镮 huán 辔 pèi 上 shàng 红 hóng 缨 yīng 乱 luàn , , 火 huǒ 印 yìn 轮 lún 中 zhōng 白 bái 汗 hàn 乾 gān 。 。
草 cǎo 满 mǎn 沙 shā 场 chǎng 无 wú 暇 xiá 吃 chī , , 阵 zhèn 前 qián 缰 jiāng 勒 lēi 不 bù 曾 céng 宽 kuān 。 。
次徐相公韵十首 其四 少马。宋代。释行海。龙堪斗健铁为鞍,频载将军战得官。 逐北蹄奔胡雪滑,嘶边鬣耸朔风寒。 金镮辔上红缨乱,火印轮中白汗乾。 草满沙场无暇吃,阵前缰勒不曾宽。