清 qīng 庵 ān 主 zhǔ 请 qǐng 赞 zàn - - 释 shì 法 fǎ 薰 xūn
以 yǐ 石 shí 为 wèi 田 tián , , 举 jǔ 世 shì 怪 guài 笑 xiào 。 。
一 yī 粒 lì 入 rù 土 tǔ , , 不 bù 耘 yún 自 zì 秀 xiù 。 。
也 yě 无 wú 禅 chán , , 也 yě 无 wú 道 dào 。 。
衲 nà 僧 sēng 未 wèi 跨 kuà 门 mén , , 早 zǎo 已 yǐ 勘 kān 破 pò 了 le 。 。
顶 dǐng 门 mén 自 zì 有 yǒu 通 tōng 天 tiān 窍 qiào 。 。
清庵主请赞。宋代。释法薰。以石为田,举世怪笑。 一粒入土,不耘自秀。 也无禅,也无道。 衲僧未跨门,早已勘破了。 顶门自有通天窍。