偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 二 èr 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
山 shān 雨 yǔ 酿 niàng 春 chūn 寒 hán , , 晓 xiǎo 湿 shī 梅 méi 花 huā 重 zhòng 。 。
结 jiē 实 shi 较 jiào 迟 chí 迟 chí , , 且 qiě 听 tīng 香 xiāng 浮 fú 动 dòng 。 。
化 huà 工 gōng 有 yǒu 意 yì 待 dài 重 chóng 来 lái , , 永 yǒng 为 wèi 鼎 dǐng 鼐 nài 调 tiáo 羹 gēng 用 yòng 。 。
偈颂一百零二首 其七。宋代。释绍昙。山雨酿春寒,晓湿梅花重。 结实较迟迟,且听香浮动。 化工有意待重来,永为鼎鼐调羹用。