赋 fù 得 dé 盈 yíng 盈 yíng 楼 lóu 上 shàng 女 nǚ - - 孟 mèng 浩 hào 然 rán
夫 fū 婿 xù 久 jiǔ 离 lí 别 bié , , 青 qīng 楼 lóu 空 kōng 望 wàng 归 guī 。 。
妆 zhuāng 成 chéng 卷 juàn 帘 lián 坐 zuò , , 愁 chóu 思 sī 懒 lǎn 缝 féng 衣 yī 。 。
燕 yàn 子 zi 家 jiā 家 jiā 入 rù , , 杨 yáng 花 huā 处 chǔ 处 chù 飞 fēi 。 。
空 kōng 床 chuáng 难 nán 独 dú 守 shǒu , , 谁 shuí 为 wèi 报 bào 金 jīn 徽 huī 。 。
赋得盈盈楼上女。唐代。孟浩然。夫婿久离别,青楼空望归。 妆成卷帘坐,愁思懒缝衣。 燕子家家入,杨花处处飞。 空床难独守,谁为报金徽。