偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 四 sì 首 shǒu 其 qí 五 wǔ 十 shí 二 èr - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
玉 yù 版 bǎn 阿 ā 师 shī , , 锦 jǐn 绷 běng 稚 zhì 子 zǐ 。 。
颖 yǐng 脱 tuō 丛 cóng 林 lín , , 头 tóu 角 jiǎo 呈 chéng 露 lù 。 。
参 cān 透 tòu 油 yóu 煎 jiān 石 shí 磉 sǎng 盘 pán , , 饱 bǎo 经 jīng 鳌 áo 炼 liàn 翻 fān 身 shēn 去 qù 。 。
塞 sāi 断 duàn 咽 yān 喉 hóu , , 更 gèng 须 xū 吞 tūn 吐 tǔ 。 。
毗 pí 耶 yé 未 wèi 识 shí 香 xiāng 来 lái 处 chù 。 。
偈颂一百零四首 其五十二。宋代。释绍昙。玉版阿师,锦绷稚子。 颖脱丛林,头角呈露。 参透油煎石磉盘,饱经鳌炼翻身去。 塞断咽喉,更须吞吐。 毗耶未识香来处。