偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 一 yī 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 四 sì 十 shí 八 bā - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
雨 yǔ 后 hòu 溪 xī 声 shēng 寒 hán 弄 nòng 玉 yù , , 风 fēng 前 qián 木 mù 叶 yè 碎 suì 飘 piāo 金 jīn 。 。
见 jiàn 闻 wén 互 hù 用 yòng 非 fēi 声 shēng 色 sè , , 花 huā 劈 pī 威 wēi 音 yīn 古 gǔ 佛 fó 心 xīn 。 。
见 jiàn 成 chéng 家 jiā 乐 lè , , 管 guǎn 宴 yàn 佳 jiā 宾 bīn 。 。
莫 mò 谓 wèi 瑞 ruì 岩 yán 岑 cén 寂 jì 甚 shén , , 一 yī 回 huí 拈 niān 出 chū 一 yī 回 huí 新 xīn 。 。
偈颂一百一十七首 其四十八。宋代。释绍昙。雨后溪声寒弄玉,风前木叶碎飘金。 见闻互用非声色,花劈威音古佛心。 见成家乐,管宴佳宾。 莫谓瑞岩岑寂甚,一回拈出一回新。