示 shì 忠 zhōng 子 zi - - 周 zhōu 志 zhì 蕙 huì
梦 mèng 冷 lěng 寒 hán 庭 tíng 半 bàn 夜 yè 雨 yǔ , , 幽 yōu 欣 xīn 临 lín 晓 xiǎo 一 yī 番 fān 晴 qíng 。 。
柳 liǔ 娇 jiāo 困 kùn 顿 dùn 欲 yù 眠 mián 去 qù , , 禽 qín 作 zuò 清 qīng 圆 yuán 唤 huàn 起 qǐ 声 shēng 。 。
曳 yè 履 lǚ 点 diǎn 残 cán 山 shān 寺 sì 静 jìng , , 开 kāi 经 jīng 拾 shí 得 dé 纸 zhǐ 窗 chuāng 明 míng 。 。
去 qù 年 nián 今 jīn 日 rì 岐 qí 亭 tíng 路 lù , , 吹 chuī 鬓 bìn 尘 chén 埃 āi 趼 jiǎn 足 zú 行 xíng 。 。
示忠子。清代。周志蕙。梦冷寒庭半夜雨,幽欣临晓一番晴。 柳娇困顿欲眠去,禽作清圆唤起声。 曳履点残山寺静,开经拾得纸窗明。 去年今日岐亭路,吹鬓尘埃趼足行。