过 guò 沩 wéi 山 shān 陪 péi 空 kōng 印 yìn 禅 chán 师 shī 夜 yè 话 huà - - 周 zhōu 志 zhì 蕙 huì
浓 nóng 翠 cuì 湿 shī 衣 yī 三 sān 十 shí 里 lǐ , , 渡 dù 溪 xī 知 zhī 背 bèi 几 jǐ 重 zhòng 云 yún 。 。
忽 hū 惊 jīng 宝 bǎo 构 gòu 从 cóng 空 kōng 堕 duò , , 便 biàn 觉 jué 风 fēng 光 guāng 与 yǔ 世 shì 分 fēn 。 。
夜 yè 久 jiǔ 天 tiān 香 xiāng 凝 níng 错 cuò 莫 mò , , 庭 tíng 闲 xián 花 huā 雨 yǔ 自 zì 缤 bīn 纷 fēn 。 。
他 tā 生 shēng 曾 céng 伴 bàn 安 ān 禅 chán 地 dì , , 此 cǐ 夕 xī 楼 lóu 钟 zhōng 复 fù 共 gòng 闻 wén 。 。
过沩山陪空印禅师夜话。清代。周志蕙。浓翠湿衣三十里,渡溪知背几重云。 忽惊宝构从空堕,便觉风光与世分。 夜久天香凝错莫,庭闲花雨自缤纷。 他生曾伴安禅地,此夕楼钟复共闻。