唐 táng 生 shēng 能 néng 视 shì 手 shǒu 文 wén 乞 qǐ 诗 shī 戏 xì 赠 zèng 之 zhī - - 周 zhōu 志 zhì 蕙 huì
草 cǎo 芜 wú 门 mén 径 jìng 过 guò 从 cóng 少 shǎo , , 那 nà 料 liào 秋 qiū 来 lái 夜 yè 话 huà 同 tóng 。 。
屋 wū 漏 lòu 移 yí 床 chuáng 时 shí 发 fā 笑 xiào , , 粥 zhōu 稠 chóu 当 dāng 饭 fàn 巧 qiǎo 于 yú 穷 qióng 。 。
我 wǒ 留 liú 痴 chī 绝 jué 传 chuán 身 shēn 后 hòu , , 君 jūn 见 jiàn 平 píng 生 shēng 似 shì 掌 zhǎng 中 zhōng 。 。
明 míng 日 rì 渡 dù 江 jiāng 应 yīng 转 zhuǎn 首 shǒu , , 数 shù 峰 fēng 无 wú 语 yǔ 晚 wǎn 连 lián 空 kōng 。 。
唐生能视手文乞诗戏赠之。清代。周志蕙。草芜门径过从少,那料秋来夜话同。 屋漏移床时发笑,粥稠当饭巧于穷。 我留痴绝传身后,君见平生似掌中。 明日渡江应转首,数峰无语晚连空。