两 liǎng 僧 sēng 相 xiāng 继 jì 而 ér 化 huà 有 yǒu 感 gǎn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 周 zhōu 志 zhì 蕙 huì
丛 cóng 席 xí 凋 diāo 零 líng 空 kōng 敛 liǎn 眉 méi , , 争 zhēng 锋 fēng 唇 chún 吻 wěn 斗 dòu 轻 qīng 肥 féi 。 。
叹 tàn 无 wú 老 lǎo 宿 sù 提 tí 纲 gāng 要 yào , , 时 shí 有 yǒu 亡 wáng 僧 sēng 为 wèi 发 fā 机 jī 。 。
两僧相继而化有感二首 其一。清代。周志蕙。丛席凋零空敛眉,争锋唇吻斗轻肥。 叹无老宿提纲要,时有亡僧为发机。