天 tiān 竺 zhú 送 sòng 僧 sēng - - 释 shì 重 zhòng 显 xiǎn
雪 xuě 霁 jì 莲 lián 峰 fēng 顶 dǐng , , 孤 gū 禅 chán 起 qǐ 石 shí 床 chuáng 。 。
向 xiàng 时 shí 机 jī 自 zì 绝 jué , , 异 yì 域 yù 路 lù 空 kōng 长 zhǎng 。 。
啼 tí 狖 yòu 冲 chōng 寒 hán 影 yǐng , , 归 guī 鸿 hóng 见 jiàn 断 duàn 行 xíng 。 。
后 hòu 期 qī 无 wú 定 dìng 迹 jī , , 烟 yān 水 shuǐ 共 gòng 茫 máng 茫 máng 。 。
天竺送僧。宋代。释重显。雪霁莲峰顶,孤禅起石床。 向时机自绝,异域路空长。 啼狖冲寒影,归鸿见断行。 后期无定迹,烟水共茫茫。