暮 mù 冬 dōng 感 gǎn 怀 huái 寄 jì 瑞 ruì 岩 yán 禅 chán 师 shī - - 释 shì 重 zhòng 显 xiǎn
雪 xuě 水 shuǐ 绕 rào 松 sōng 槛 kǎn , , 迟 chí 迟 chí 结 jié 清 qīng 浅 qiǎn 。 。
病 bìng 眼 yǎn 时 shí 懒 lǎn 开 kāi , , 幽 yōu 情 qíng 况 kuàng 难 nán 遣 qiǎn 。 。
故 gù 人 rén 久 jiǔ 相 xiāng 别 bié , , 飞 fēi 文 wén 屡 lǚ 惭 cán 腼 miǎn 。 。
仰 yǎng 谢 xiè 十 shí 二 èr 峰 fēng , , 分 fēn 照 zhào 月 yuè 如 rú 剪 jiǎn 。 。
暮冬感怀寄瑞岩禅师。宋代。释重显。雪水绕松槛,迟迟结清浅。 病眼时懒开,幽情况难遣。 故人久相别,飞文屡惭腼。 仰谢十二峰,分照月如剪。