颂 sòng 一 yī 百 bǎi 则 zé 其 qí 九 jiǔ 十 shí 二 èr - - 释 shì 重 zhòng 显 xiǎn
盲 máng 聋 lóng 音 yīn 哑 yǎ , , 杳 yǎo 绝 jué 机 jī 宜 yí 。 。
天 tiān 上 shàng 天 tiān 下 xià , , 堪 kān 笑 xiào 堪 kān 悲 bēi 。 。
离 lí 朱 zhū 不 bù 辨 biàn 正 zhèng 色 sè , , 师 shī 旷 kuàng 岂 qǐ 识 shí 玄 xuán 丝 sī 。 。
争 zhēng 如 rú 独 dú 坐 zuò 虚 xū 窗 chuāng 下 xià , , 叶 yè 落 luò 花 huā 开 kāi 自 zì 有 yǒu 时 shí 。 。
颂一百则 其九十二。宋代。释重显。盲聋音哑,杳绝机宜。 天上天下,堪笑堪悲。 离朱不辨正色,师旷岂识玄丝。 争如独坐虚窗下,叶落花开自有时。