丈 zhàng 亭 tíng 登 dēng 舟 zhōu 有 yǒu 感 gǎn - - 释 shì 绍 shào 嵩 sōng
未 wèi 厌 yàn 长 zhǎng 为 wèi 客 kè , , 孤 gū 舟 zhōu 趁 chèn 夜 yè 行 xíng 。 。
不 bù 唯 wéi 山 shān 水 shuǐ 乐 lè , , 颇 pō 觉 jué 梦 mèng 魂 hún 清 qīng 。 。
风 fēng 缓 huǎn 帆 fān 舒 shū 卷 juàn , , 云 yún 行 xíng 月 yuè 送 sòng 迎 yíng 。 。
劳 láo 生 shēng 谁 shuí 独 dú 免 miǎn , , 空 kōng 复 fù 叹 tàn 劳 láo 生 shēng 。 。
丈亭登舟有感。宋代。释绍嵩。未厌长为客,孤舟趁夜行。 不唯山水乐,颇觉梦魂清。 风缓帆舒卷,云行月送迎。 劳生谁独免,空复叹劳生。