憩 qì 江 jiāng 亭 tíng - - 释 shì 绍 shào 嵩 sōng
花 huā 露 lù 湿 shī 晴 qíng 春 chūn , , 坐 zuò 无 wú 车 chē 马 mǎ 尘 chén 。 。
江 jiāng 流 liú 青 qīng 草 cǎo 岸 àn , , 波 bō 闪 shǎn 白 bái 龙 lóng 鳞 lín 。 。
往 wǎng 事 shì 如 rú 今 jīn 日 rì , , 知 zhī 心 xīn 似 shì 古 gǔ 人 rén 。 。
慇 yīn 勤 qín 听 tīng 渔 yú 唱 chàng , , 闲 xián 趣 qù 自 zì 相 xiāng 亲 qīn 。 。
憩江亭。宋代。释绍嵩。花露湿晴春,坐无车马尘。 江流青草岸,波闪白龙鳞。 往事如今日,知心似古人。 慇勤听渔唱,闲趣自相亲。