安 ān 吉 jí 道 dào 中 zhōng - - 释 shì 绍 shào 嵩 sōng
六 liù 尺 chǐ 枯 kū 藤 téng 了 le 此 cǐ 生 shēng , , 青 qīng 春 chūn 作 zuò 伴 bàn 日 rì 同 tóng 行 háng 。 。
墙 qiáng 头 tóu 花 huā 吐 tǔ 旧 jiù 枝 zhī 出 chū , , 原 yuán 上 shàng 人 rén 侵 qīn 落 luò 照 zhào 耕 gēng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 似 shì 袍 páo 连 lián 径 jìng 合 hé , , 乱 luàn 山 shān 如 rú 画 huà 带 dài 溪 xī 平 píng 。 。
杜 dù 鹃 juān 知 zhī 我 wǒ 归 guī 心 xīn 急 jí , , 啼 tí 了 le 千 qiān 声 shēng 更 gèng 万 wàn 声 shēng 。 。
安吉道中。宋代。释绍嵩。六尺枯藤了此生,青春作伴日同行。 墙头花吐旧枝出,原上人侵落照耕。 芳草似袍连径合,乱山如画带溪平。 杜鹃知我归心急,啼了千声更万声。