赞 zàn 应 yīng 庵 ān 华 huá - - 释 shì 文 wén 礼 lǐ
亭 tíng 亭 tíng 相 xiāng 对 duì 两 liǎng 苍 cāng 松 sōng , , 不 bù 觉 jué 当 dāng 门 mén 触 chù 祖 zǔ 翁 wēng 。 。
后 hòu 代 dài 儿 ér 孙 sūn 无 wú 着 zhuó 莫 mò , , 忍 rěn 听 tīng 萧 xiāo 瑟 sè 起 qǐ 凄 qī 风 fēng 。 。
赞应庵华。宋代。释文礼。亭亭相对两苍松,不觉当门触祖翁。 后代儿孙无着莫,忍听萧瑟起凄风。