贫 pín 女 nǚ 词 cí 寄 jì 从 cóng 叔 shū 先 xiān 辈 bèi 简 jiǎn - - 孟 mèng 郊 jiāo
蚕 cán 女 nǚ 非 fēi 不 bù 勤 qín , , 今 jīn 年 nián 独 dú 无 wú 春 chūn 。 。
二 èr 月 yuè 冰 bīng 雪 xuě 深 shēn , , 死 sǐ 尽 jǐn 万 wàn 木 mù 身 shēn 。 。
时 shí 令 lìng 自 zì 逆 nì 行 xíng , , 造 zào 化 huà 岂 qǐ 不 bù 仁 rén 。 。
仰 yǎng 企 qǐ 碧 bì 霞 xiá 仙 xiān , , 高 gāo 控 kòng 沧 cāng 海 hǎi 云 yún 。 。
永 yǒng 别 bié 劳 láo 苦 kǔ 场 chǎng , , 飘 piāo 飖 yáo 游 yóu 无 wú 垠 yín 。 。
贫女词寄从叔先辈简。唐代。孟郊。蚕女非不勤,今年独无春。 二月冰雪深,死尽万木身。 时令自逆行,造化岂不仁。 仰企碧霞仙,高控沧海云。 永别劳苦场,飘飖游无垠。