题 tí 四 sì 面 miàn 法 fǎ 智 zhì 禅 chán 师 shī 塔 tǎ - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
珍 zhēn 重 zhòng 灵 líng 知 zhī 者 zhě , , 绵 mián 绵 mián 亘 gèn 古 gǔ 今 jīn 。 。
人 rén 居 jū 千 qiān 圣 shèng 外 wài , , 塔 tǎ 锁 suǒ 乱 luàn 云 yún 深 shēn 。 。
碧 bì 落 luò 杉 shān 松 sōng 色 sè , , 丹 dān 崖 yá 虎 hǔ 豹 bào 音 yīn 。 。
回 huí 光 guāng 如 rú 到 dào 此 cǐ , , 必 bì 也 yě 见 jiàn 师 shī 心 xīn 。 。
题四面法智禅师塔。宋代。释清远。珍重灵知者,绵绵亘古今。 人居千圣外,塔锁乱云深。 碧落杉松色,丹崖虎豹音。 回光如到此,必也见师心。