颂 sòng 古 gǔ 六 liù 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 二 èr - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
禅 chán 床 chuáng 惊 jīng 震 zhèn 被 bèi 搽 chá 糊 hú , , 惹 rě 得 dé 儿 ér 孙 sūn 不 bù 丈 zhàng 夫 fū 。 。
拄 zhǔ 杖 zhàng 劈 pī 头 tóu 连 lián 打 dǎ 出 chū , , 也 yě 教 jiào 知 zhī 道 dào 赤 chì 须 xū 胡 hú 。 。
颂古六十二首 其二十二。宋代。释清远。禅床惊震被搽糊,惹得儿孙不丈夫。 拄杖劈头连打出,也教知道赤须胡。