偈 jì 颂 sòng 一 yī 一 yī 二 èr 首 shǒu 其 qí 四 sì 十 shí 八 bā - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
收 shōu 得 de 本 běn 名 míng 度 dù 牒 dié , , 踏 tà 遍 biàn 自 zì 己 jǐ 山 shān 川 chuān 。 。
闻 wén 有 yǒu 龙 lóng 门 mén 长 zhǎng 老 lǎo , , 走 zǒu 来 lái 学 xué 道 dào 参 cān 禅 chán 。 。
恁 rèn 么 me 惺 xīng 惺 xīng 汉 hàn 子 zi , , 如 rú 何 hé 立 lì 地 dì 瞌 kē 眠 mián 。 。
忽 hū 然 rán 睡 shuì 醒 xǐng 眼 yǎn 开 kāi , , 元 yuán 来 lái 天 tiān 生 shēng 自 zì 然 rán 。 。
偈颂一一二首 其四十八。宋代。释清远。收得本名度牒,踏遍自己山川。 闻有龙门长老,走来学道参禅。 恁么惺惺汉子,如何立地瞌眠。 忽然睡醒眼开,元来天生自然。