偈 jì 颂 sòng 三 sān 十 shí 四 sì 首 shǒu 其 qí 十 shí 一 yī - - 释 shì 如 rú 净 jìng
梅 méi 花 huā 清 qīng 晓 xiǎo 香 xiāng , , 烂 làn 熳 màn 而 ér 借 jiè 功 gōng 。 。
柳 liǔ 线 xiàn 早 zǎo 春 chūn 浓 nóng , , 日 rì 暄 xuān 而 ér 转 zhuàn 位 wèi 。 。
非 fēi 那 nà 边 biān 去 qù , , 从 cóng 者 zhě 里 lǐ 来 lái 。 。
哆 duō 哆 duō 和 hé 和 hé 兮 xī 主 zhǔ 宾 bīn 妙 miào 叶 yè , , 跛 bǒ 跛 bǒ 挈 qiè 挈 qiè 兮 xī 偏 piān 正 zhèng 全 quán 该 gāi 。 。
偈颂三十四首 其十一。宋代。释如净。梅花清晓香,烂熳而借功。 柳线早春浓,日暄而转位。 非那边去,从者里来。 哆哆和和兮主宾妙叶,跛跛挈挈兮偏正全该。