泣 qì 胡 hú 晦 huì 叔 shū 其 qí 一 yī - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
一 yī 臂 bì 才 cái 交 jiāo 小 xiǎo 朵 duǒ 阴 yīn , , 傍 bàng 池 chí 分 fēn 石 shí 坐 zuò 云 yún 深 shēn 。 。
先 xiān 生 shēng 自 zì 袖 xiù 春 chūn 风 fēng 手 shǒu , , 乔 qiáo 木 mù 吾 wú 非 fēi 故 gù 国 guó 心 xīn 。 。
操 cāo 与 yǔ 苍 cāng 官 guān 同 tóng 瘦 shòu 立 lì , , 思 sī 兼 jiān 梁 liáng 甫 fǔ 独 dú 长 cháng 吟 yín 。 。
锦 jǐn 囊 náng 羞 xiū 涩 sè 惭 cán 多 duō 助 zhù , , 卷 juǎn 尽 jǐn 牛 niú 腰 yāo 尚 shàng 忍 rěn 寻 xún 。 。
泣胡晦叔 其一。宋代。释居简。一臂才交小朵阴,傍池分石坐云深。 先生自袖春风手,乔木吾非故国心。 操与苍官同瘦立,思兼梁甫独长吟。 锦囊羞涩惭多助,卷尽牛腰尚忍寻。