四 sì 明 míng 陆 lù 韩 hán 二 èr 佳 jiā 友 yǒu 登 dēng 科 kē 其 qí 一 yī - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
龙 lóng 虎 hǔ 榜 bǎng 头 tóu 千 qiān 佛 fú 名 míng , , 乱 luàn 山 shān 寸 cùn 碧 bì 起 qǐ 双 shuāng 明 míng 。 。
预 yù 吟 yín 新 xīn 句 jù 虽 suī 三 sān 首 shǒu , , 莫 mò 放 fàng 胪 lú 传 chuán 第 dì 二 èr 声 shēng 。 。
得 dé 意 yì 马 mǎ 蹄 tí 须 xū 款 kuǎn 曲 qǔ , , 吐 tǔ 花 huā 兔 tù 颖 yǐng 看 kàn 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
平 píng 生 shēng 两 liǎng 眼 yǎn 人 rén 嫌 xián 白 bái , , 青 qīng 为 wèi 君 jūn 家 jiā 好 hǎo 弟 dì 兄 xiōng 。 。
四明陆韩二佳友登科 其一。宋代。释居简。龙虎榜头千佛名,乱山寸碧起双明。 预吟新句虽三首,莫放胪传第二声。 得意马蹄须款曲,吐花兔颖看峥嵘。 平生两眼人嫌白,青为君家好弟兄。