和 hé 刘 liú 文 wén 伯 bó 春 chūn 牛 niú 韵 yùn - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
不 bù 独 dú 分 fēn 身 shēn 在 zài 此 cǐ 州 zhōu , , 通 tōng 身 shēn 灰 huī 土 tǔ 浑 hún 常 cháng 牛 niú 。 。
一 yī 从 cóng 恼 nǎo 乱 luàn 春 chūn 风 fēng 后 hòu , , 千 qiān 古 gǔ 春 chūn 风 fēng 不 bù 断 duàn 头 tóu 。 。
和刘文伯春牛韵。宋代。释居简。不独分身在此州,通身灰土浑常牛。 一从恼乱春风后,千古春风不断头。