颂 sòng 古 gǔ 四 sì 十 shí 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 释 shì 如 rú 珙 gǒng
是 shì 定 dìng 出 chū 得 dé 不 bù 得 dé , , 关 guān 捩 liè 初 chū 无 wú 多 duō 子 zǐ 。 。
文 wén 殊 shū 神 shén 通 tōng 太 tài 过 guò , , 罔 wǎng 明 míng 轻 qīng 轻 qīng 弹 tán 指 zhǐ 。 。
颂古四十五首 其二。宋代。释如珙。是定出得不得,关捩初无多子。 文殊神通太过,罔明轻轻弹指。