临 lín 终 zhōng 书 shū 偈 jì - - 释 shì 文 wén 頠 wěi
空 kōng 山 shān 顽 wán 质 zhì 世 shì 偏 piān 须 xū , , 禅 chán 客 kè 元 yuán 惭 cán 绮 qǐ 色 sè 枯 kū 。 。
几 jǐ 吐 tǔ 烟 yān 光 guāng 供 gōng 染 rǎn 翰 hàn , , 石 shí 田 tián 只 zhī 字 zì 可 kě 留 liú 无 wú 。 。
临终书偈。宋代。释文頠。空山顽质世偏须,禅客元惭绮色枯。 几吐烟光供染翰,石田只字可留无。