偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 一 yī 首 shǒu 其 qí 七 qī 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 慧 huì 性 xìng
穹 qióng 窿 lóng 山 shān 里 lǐ 老 lǎo 于 yú 菟 tú , , 一 yì 点 diǎn 圆 yuán 明 míng 烁 shuò 太 tài 虚 xū 。 。
八 bā 角 jiǎo 磨 mò 盘 pán 空 kōng 里 lǐ 转 zhuǎn , , 寥 liáo 落 luò 林 lín 泉 quán 意 yì 自 zì 殊 shū 。 。
超 chāo 物 wù 象 xiàng , , 绝 jué 名 míng 模 mó , , 将 jiāng 为 wèi 胡 hú 须 xū 赤 chì , , 更 gèng 有 yǒu 赤 chì 须 xū 胡 hú 。 。
偈颂一百零一首 其七十九。宋代。释慧性。穹窿山里老于菟,一点圆明烁太虚。 八角磨盘空里转,寥落林泉意自殊。 超物象,绝名模,将为胡须赤,更有赤须胡。