送 sòng 正 zhèng 维 wéi 那 nà 归 guī 华 huá 亭 tíng - - 释 shì 慧 huì 空 kōng
无 wú 丝 sī 线 xiàn 子 zǐ 拽 zhuāi 不 bù 断 duàn , , 正 zhèng 要 yào 并 bīng 州 zhōu 快 kuài 剪 jiǎn 刀 dāo 。 。
尔 ěr 既 jì 有 yǒu 之 zhī 还 hái 不 bù 用 yòng , , 山 shān 僧 sēng 赢 yíng 得 de 笑 xiào 呵 hē 呵 hē 。 。
只 zhǐ 将 jiāng 一 yī 笑 xiào 赠 zèng 君 jūn 行 xíng , , 无 wú 限 xiàn 青 qīng 山 shān 送 sòng 又 yòu 迎 yíng 。 。
到 dào 得 de 华 huá 亭 tíng 人 rén 不 bù 识 shí , , 柳 liǔ 阴 yīn 终 zhōng 日 rì 钓 diào 舟 zhōu 横 héng 。 。
送正维那归华亭。宋代。释慧空。无丝线子拽不断,正要并州快剪刀。 尔既有之还不用,山僧赢得笑呵呵。 只将一笑赠君行,无限青山送又迎。 到得华亭人不识,柳阴终日钓舟横。