颂 sòng 古 gǔ 其 qí 十 shí 三 sān - - 释 shì 慧 huì 空 kōng
人 rén 人 rén 尽 jǐn 有 yǒu 生 shēng 缘 yuán , , 落 luò 花 huā 流 liú 出 chū 桃 táo 源 yuán 。 。
过 guò 后 hòu 再 zài 寻 xún 无 wú 处 chǔ , , 满 mǎn 蓑 suō 烟 yān 雨 yǔ 渔 yú 村 cūn 。 。
颂古 其十三。宋代。释慧空。人人尽有生缘,落花流出桃源。 过后再寻无处,满蓑烟雨渔村。