二 èr 祖 zǔ 真 zhēn 赞 zàn - - 释 shì 慧 huì 空 kōng
缺 quē 齿 chǐ 老 lǎo 胡 hú 不 bù 敢 gǎn 说 shuō , , 一 yī 夜 yè 谩 mán 天 tiān 三 sān 尺 chǐ 雪 xuě 。 。
神 shén 光 guāng 初 chū 只 zhǐ 立 lì 齐 qí 腰 yāo , , 大 dà 地 dì 到 dào 今 jīn 寒 hán 彻 chè 骨 gǔ 。 。
寒 hán 彻 chè 骨 gǔ , , 金 jīn 刚 gāng 扶 fú 起 qǐ 泥 ní 人 rén 佛 fú 。 。
樵 qiáo 歌 gē 渔 yú 唱 chàng 乐 lè 升 shēng 平 píng , , 灵 líng 芝 zhī 瑞 ruì 草 cǎo 年 nián 年 nián 出 chū 。 。
二祖真赞。宋代。释慧空。缺齿老胡不敢说,一夜谩天三尺雪。 神光初只立齐腰,大地到今寒彻骨。 寒彻骨,金刚扶起泥人佛。 樵歌渔唱乐升平,灵芝瑞草年年出。