颂 sòng 古 gǔ 五 wǔ 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 四 sì 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 道 dào 昌 chāng
扑 pū 落 luò 非 fēi 他 tā , , 安 ān 排 pái 不 bù 多 duō 。 。
盖 gài 覆 fù 自 zì 在 zài , , 隐 yǐn 显 xiǎn 包 bāo 罗 luó 。 。
抬 tái 头 tóu 失 shī 却 què 旧 jiù 时 shí 路 lù , , 拈 niān 篙 gāo 便 biàn 上 shàng 别 bié 人 rén 渡 dù 。 。
转 zhuǎn 易 yì 作 zuò 难 nán , , 拔 bá 贫 pín 成 chéng 富 fù , , 千 qiān 人 rén 万 wàn 人 rén 恁 rèn 么 me 去 qù 。 。
颂古五十七首 其四十九。宋代。释道昌。扑落非他,安排不多。 盖覆自在,隐显包罗。 抬头失却旧时路,拈篙便上别人渡。 转易作难,拔贫成富,千人万人恁么去。