拟 nǐ 寒 hán 山 shān 寺 sì 其 qí 一 yī 百 bǎi 二 èr - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
我 wǒ 者 zhě 被 bèi 人 rén 骂 mà , , 佯 yáng 聋 lóng 不 bù 分 fēn 说 shuō 。 。
譬 pì 如 rú 火 huǒ 烧 shāo 空 kōng , , 不 bù 救 jiù 自 zì 然 rán 灭 miè 。 。
嗔 chēn 火 huǒ 亦 yì 如 rú 是 shì , , 有 yǒu 物 wù 遭 zāo 他 tā 爇 ruò 。 。
我 wǒ 心 xīn 等 děng 虚 xū 空 kōng , , 听 tīng 你 nǐ 翻 fān 唇 chún 舌 shé 。 。
拟寒山寺 其一百二。宋代。释怀深。我者被人骂,佯聋不分说。 譬如火烧空,不救自然灭。 嗔火亦如是,有物遭他爇。 我心等虚空,听你翻唇舌。