偈 jì 一 yī 百 bǎi 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 八 bā 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
晓 xiǎo 来 lái 雨 yǔ 过 guò 地 dì 无 wú 尘 chén , , 绿 lǜ 暗 àn 红 hóng 疏 shū 烂 làn 熳 màn 春 chūn 。 。
拄 zhǔ 杖 zhàng 花 huā 开 kāi 人 rén 不 bú 会 huì , , 等 děng 闲 xián 昧 mèi 却 què 本 běn 来 lái 身 shēn 。 。
偈一百二十首 其八十九。宋代。释怀深。晓来雨过地无尘,绿暗红疏烂熳春。 拄杖花开人不会,等闲昧却本来身。