洞 dòng 庭 tíng 十 shí 二 èr 偈 jì 其 qí 一 yī - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
鸡 jī 鸣 míng 丑 chǒu , , 一 yī 声 shēng 唤 huàn 起 qǐ 庵 ān 中 zhōng 叟 sǒu 。 。
披 pī 衣 yī 蹈 dǎo 月 yuè 听 tīng 松 sōng 风 fēng , , 人 rén 间 jiān 万 wàn 事 shì 慵 yōng 开 kāi 口 kǒu 。 。
洞庭十二偈 其一。宋代。释怀深。鸡鸣丑,一声唤起庵中叟。 披衣蹈月听松风,人间万事慵开口。