颂 sòng 古 gǔ 一 yī ○ yī 一 shǒu 首 qí 其 shí 十 - - 释 shì 子 zǐ 淳 chún
偶 ǒu 尔 ěr 垂 chuí 言 yán 借 jiè 问 wèn 伊 yī , , 知 zhī 音 yīn 争 zhēng 使 shǐ 落 luò 今 jīn 时 shí 。 。
胡 hú 笳 jiā 不 bù 犯 fàn 宫 gōng 商 shāng 曲 qū , , 玉 yù 笛 dí 横 héng 时 shí 劫 jié 外 wài 吹 chuī 。 。
颂古一○一首 其十。宋代。释子淳。偶尔垂言借问伊,知音争使落今时。 胡笳不犯宫商曲,玉笛横时劫外吹。