颂 sòng 古 gǔ 一 yī ○ yī 一 shǒu 首 qí 其 qī 七 shí 十 - - 释 shì 子 zǐ 淳 chún
乾 qián 坤 kūn 尽 jìn 是 shì 黄 huáng 金 jīn 国 guó , , 万 wàn 有 yǒu 全 quán 彰 zhāng 净 jìng 妙 miào 身 shēn 。 。
玉 yù 女 nǚ 背 bèi 风 fēng 无 wú 巧 qiǎo 拙 zhuō , , 灵 líng 苗 miáo 花 huā 秀 xiù 不 bù 知 zhī 春 chūn 。 。
颂古一○一首 其七十。宋代。释子淳。乾坤尽是黄金国,万有全彰净妙身。 玉女背风无巧拙,灵苗花秀不知春。