咏 yǒng 菖 chāng 蒲 pú - - 释 shì 惠 huì 明 míng
根 gēn 下 xià 尘 chén 泥 ní 一 yì 点 diǎn 无 wú , , 性 xìng 便 biàn 泉 quán 石 shí 爱 ài 清 qīng 孤 gū 。 。
当 dāng 时 shí 不 bù 惹 rě 湘 xiāng 江 jiāng 恨 hèn , , 叶 yè 叶 yè 如 rú 何 hé 有 yǒu 泪 lèi 珠 zhū 。 。
咏菖蒲。宋代。释惠明。根下尘泥一点无,性便泉石爱清孤。 当时不惹湘江恨,叶叶如何有泪珠。