寄 jì 悟 wù 和 hé 尚 shàng - - 释 shì 遵 zūn 式 shì
无 wú 累 lèi 无 wú 机 jī 祇 qí 任 rèn 缘 yuán , , 一 yī 斋 zhāi 长 zhǎng 掩 yǎn 古 gǔ 松 sōng 边 biān 。 。
寒 hán 垂 chuí 白 bái 发 fà 过 guò 深 shēn 雪 xuě , , 不 bù 下 xià 青 qīng 林 lín 知 zhī 几 jǐ 年 nián 。 。
木 mù 叶 yè 当 dāng 薪 xīn 烧 shāo 更 gèng 暖 nuǎn , , 姜 jiāng 苗 miáo 为 wèi 屦 jù 著 zhe 难 nán 穿 chuān 。 。
竟 jìng 何 hé 人 rén 问 wèn 东 dōng 林 lín 社 shè , , 时 shí 引 yǐn 清 qīng 流 liú 灌 guàn 碧 bì 莲 lián 。 。
寄悟和尚。宋代。释遵式。无累无机祇任缘,一斋长掩古松边。 寒垂白发过深雪,不下青林知几年。 木叶当薪烧更暖,姜苗为屦著难穿。 竟何人问东林社,时引清流灌碧莲。