寄 jì 题 tí 丹 dān 丘 qiū 梵 fàn 才 cái 上 shàng 人 rén 山 shān 居 jū - - 释 shì 遵 zūn 式 shì
禅 chán 家 jiā 真 zhēn 隐 yǐn 处 chǔ , , 翠 cuì 谷 gǔ 倚 yǐ 城 chéng 隍 huáng 。 。
海 hǎi 近 jìn 云 yún 归 guī 早 zǎo , , 山 shān 孤 gū 鸟 niǎo 去 qù 长 zhǎng 。 。
石 shí 当 dāng 泉 quán 脉 mài 润 rùn , , 风 fēng 度 dù 柏 bǎi 枝 zhī 香 xiāng 。 。
此 cǐ 地 dì 容 róng 吾 wú 否 fǒu , , 中 zhōng 霄 xiāo 去 qù 意 yì 狂 kuáng 。 。
寄题丹丘梵才上人山居。宋代。释遵式。禅家真隐处,翠谷倚城隍。 海近云归早,山孤鸟去长。 石当泉脉润,风度柏枝香。 此地容吾否,中霄去意狂。